Khả Hoan tất bật cọ rửa và giặt giũ trong nhà tắm, mái tóc dài được buộc gọn đằng sau, cô vắt bộ quần áo cuối cùng rồi vắt lên dây phơi ngòai ban công. Hít thở không khí ngòai trời, cô thấy rất khoan khoái, việc Tạp Trát Nhân giao cho cô sắp hoàn thành, cô chỉ phải cọ rửa nốt bồn cầu nữa là xong. Cuộc đời đúng là trớ trêu, một bác sỹ tài hoa sống trong thời đại tiên tiến nhất thế mà giờ đây chỉ quanh quẩn chôn thân trong 4 bức tường chỉ để làm việc nhà, phục vụ lợi ích của tên “thiếu gia” đao phủ kia. Từ “thiếu gia” này Khả Hoan học được từ Phỉ Nhĩ, đến giờ cô vẫn không hiểu vì sao Phỉ Nhĩ cứ nhìn thấy mặt đao phủ ở đâu, dù đang mặc thường phục hay mặc quân phục đều nhất nhất mở miệng ra là thiếu gia này thiếu gia nọ. Rốt cuộc đao phủ là thiếu gia nhà ai nhỉ? 
Cô biết thân biết phận cũng không dám mở miệng gọi hắn là “Này, này” nữa mà bắt chước Phỉ Nhĩ gọi hắn là thiếu gia, lúc mới xưng hô như vậy đao phủ tỏ ra rất sửng sốt nhưng sau đó cũng liền cười ngầm đồng ý, hơn nữa còn ra vẻ thực thỏa mãn khi cô xưng hô với hắn như vậy. 
Khả Hoan thở hắt ra phiên người đứng dây, lấy tay áo lau mồ hôi trên trán, cuối cùng thì cô cũng đã xong mấy việc “gia vụ” đáng ghét này, tuy rằng tòan việc vặt nhưng cũng làm mất cả buổi sáng của cô. Cô xoa xoa cổ, lấy lọ kem hoa hồng đao phủ mang về hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-yeu/2522133/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.