Thân thể hư nhuyễn đến mức không có khí lực động đậy, một ngón tay cơ hồ cũng nâng không nổi, đã đến mức này rồi thì Khả Hoan mặc kệ Tạp Trát Nhân làm gì với cô thì làm, ý thức tê liệt khiến cô không còn một tia phản kháng. Cô chỉ muốn được ngủ thật lâu, không bao giờ tỉnh lại nữa thì tốt, vừa thiu thiu ngủ cô cảm thấy thân mình bị nhấc bổng , đặt vào bồn tắm và một dòng nước ấm bao phủ thân thể. 
Tạp Trát Nhân biết Mèo con đang mệt rũ, từ lúc hắn ôm cô vào bồn tắm đến khi tắm xong cô cơ hồ không hề mở mắt, người nhũn như bún trông giống như nửa sống nửa chết , hắn thầm cười nhạo, Mèo con lúc này chắc có đao kề cổ cũng không có sức mà mở mắt ra nữa.Biết vậy nhưng hắn cũng không có ý định cứ để mặc cô thiếp đi trong tình trạng như thế, hắn mở cặp lồng để mùi thức ăn thơm lừng cả phòng, mỉm cười khi nghe thấy dạ dày cô lên tiếng. Rõ ràng là rất đói , rất muốn ăn nhwung Khả Hoan mệt đến nỗi mở mắt cũng không buồn mở ra, vẫn nằm rũ trên giường. 
Hắn đành phải ôm cô đến chiếc ghế cạnh bàn ăn, lay lay tay cô: “Mèo con, ăn cơm đi đã, xong rồi tôi cho em ngủ cả buổi chiều nay”. Khả Hoan không phản ứng, đầu vô lực dựa vào dưới cổ Tạp Trát Nhân, hơi nhăn nhăn lông mi tỏ vẻ mình đã tỉnh ngủ, chỉ mệt quá không mở mắt ra được thôi. Tạp Trát Nhân nghĩ một lát rồi lấy thìa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-yeu/2522131/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.