Quá khứ như một thước phim tua chậm, chạy dọc theo ký ức của Triệu Chi Lan. Cậu mệt mỏi nhắm mắt rồi mở mắt, phát hiện khung cảnh đã thay đổi.
Không còn là chiếc giường trên khách sạn nữa mà là một căn phòng rộng lớn xa hoa. Ánh sáng vàng dịu nhẹ phát ra từ chiếc đèn chùm đắt tiền phía trên làm con người ta hoang mang chìm đắm vào những xa hoa phù phiếm nơi đây.
Triệu Chi Lan muốn vùng dậy, muốn bỏ chạy, nhưng cậu hoàn toàn không còn chút sức lực nào.
Thân thể đau đớn như bị nghiền ra thành trăm ngàn mảnh. Đầu óc mơ mơ hồ hồ, mọi thứ mông lung hư ảo, chồng chéo lên nhau giữa quá khứ và thực tại. Tinh lực bị rút cạn từ trận hoan ái không tự nguyện.
Cậu như nhìn thấy bản thân của rất nhiều năm về trước. Sau trận làm tình kịch liệt ngày đó, Nguỵ Lãnh Vân đã ngồi ở cuối giường hút thuốc. Mùi thuốc lá đắt tiền vờn quanh mũi làm Triệu Chi Lan thấy khó chịu, nhưng cậu quá sợ hãi nên chỉ có thể co ro trong chăn, thậm chí tiếng thút thít uất ức cũng nuốt vào trong cổ họng sợ làm người kia phật lòng.
Tại sao quá khứ cứ thích lặp lại những kỉ niệm đáng buồn thế nhỉ? À, quá khứ của cậu và Nguỵ Lãnh Vân có gì mà vui. Có lẽ với hắn sẽ có chút vui vẻ nào đó nhưng với cậu thì chỉ có đau đớn và đau đớn hơn.
“Aahh… mẹ nó.. đau..”
Đến khi Triệu Chi Lan chống tay ngồi dậy, cậu mới phát hiện thảm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-dau/2841293/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.