Tống Bắc Thần bỗng chốc ngẩn ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
"Tống Vân Tịch! Cô lại muốn giở trò gì vậy? Cô bịa ra những lời nói dối trá này để tôi không kết hôn nữa sao?"
Hắn bóp chặt cằm cô, trên trán nổi gân xanh: "Chuyện tới nước này rồi cô đừng có dùng phương thức như vậy để quấy rầy tôi nữa. Tôi hỏi cô, rốt cuộc cô lấy đâu ra tự tin mà nghĩ rằng Tống Bắc Thần tôi sẽ tin vào những lời dối trá của cô!"
Tống Vân Tịch nhíu mày, trái tim như bị kim châm. Cô mở to hia mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình: "Hiện giờ, tôi sẽ không lừa cậu."
Một câu nói nhẹ nhàng, đơn giản như vậy nhưng lại khiến trái tim Tống Bắc Thần chìm xuống.
Sự bối rối trong lòng hắn bất ngờ xông lên, hắn không rõ đây là cái gì, nhưng toàn thân lại cứng nhắc như cục đá, môi hắn mấp máy nhưng lại không phát ra bất kỳ một lời nào.
Tống Vân Tịch giơ tay lau sạch nước mắt. Cô nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn mỹ của hắn, trong đầu liền hiện lên quãng thời gian tăm tối của năm năm trước, sau khi cô và hắn xa cách.
Chóp cô mũi đau xót, tiếng nói nhẹ nhàng, bay bổng vang lên: "Không phải cậu muốn biết tại sao năm đó tôi lại rời đi sao?"
"......"
Sắc mặt người đàn ông càng ngày càng lạnh, dường như sắp đông lại.
"Năm đó, tôi mang thai."
Lời nói này của cô tựa như một đạo thiên lôi đánh thẳng vào đầu hắn, giờ phút này hắn vô cùng khiếp sợ!
Hai mắt Tống Bắc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cuong-lai/81739/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.