Khi tang lễ kết thúc, không khí im lặng bao trùm, chỉ còn lại tiếng bước chân nhẹ nhàng của những người ra về.
Lâm Nhất tiến lại gần, ánh mắt anh vẫn kiên định và đầy quyết tâm.
Anh nói, giọng trầm ấm nhưng mạnh mẽ, như một lời hứa rằng cô không phải đối mặt với mọi thứ một mình.
- Để chú đưa cháu về.
Cô gật đầu, lòng vẫn còn nặng trĩu với nỗi đau mất mát.
Trên đường về, không khí im lặng giữa hai người trở nên dày đặc, nhưng bên trong lại tràn ngập những suy nghĩ.
Dù lòng cô còn nhiều nghi ngờ, nhưng sự hiện diện của Lâm Nhất khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn phần nào.
Khi về đến nhà, mọi thứ vẫn như cũ, nhưng bầu không khí thì khác hẳn.
Những kỷ vật của cha mẹ cô vẫn nằm yên lặng trong góc phòng, chờ được sắp xếp và dọn dẹp.
- Chú giúp cháu nhé?
Lâm Nhất đề nghị, ánh mắt anh chân thành.
Cô cảm thấy một sự xao xuyến trong lòng, nhưng cũng gật đầu đồng ý.
Hai người bắt đầu dọn dẹp, từng món đồ, từng kỷ vật gợi nhớ về quá khứ.
Hiểu Viện lặng lẽ sắp xếp những kỷ vật của cha mẹ, lòng trĩu nặng với những kỷ niệm. Lâm Nhất hỗ trợ cô từng chút một, không hề tỏ ra mệt mỏi.
Sự chăm sóc và tôn trọng của anh khiến cô cảm thấy ấm áp, nhưng trong thâm tâm, nỗi lo lắng vẫn không ngừng gặm nhấm tâm trí cô.
Mặc dù bầu không khí có phần u ám, nhưng nhờ có Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713730/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.