Một giọng nói vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Giọng nói đầy kiêu ngạo, mang theo sự quyết liệt, khiến cô giật mình quay lại.
- CHÚNG TA KHÔNG THỂ ĐỂ GIANG HIỂU VIỆN CÓ TOÀN QUYỀN QUYẾT ĐỊNH VỀ TÀI SẢN!!!
Là một người đàn ông trung niên, với bộ vest đắt tiền và nụ cười mỉa mai, ông ta đứng giữa đám đông, ánh mắt rực lên sự tham.
Nhưng ngay khi câu nói vừa dứt, Lâm Nhất bước tới bên cạnh cô, ánh mắt anh lạnh lùng nhưng đầy kiên quyết.
Anh khẳng định, giọng nói vang lên như một lời tuyên chiến, cắt đứt những âm thanh ồn ào xung quanh.
- Di sản này thuộc về Hiểu Viện, và chỉ có CÔ ẤY mới có quyền định đoạt số phận của nó.
Ngay lập tức, một làn sóng xôn xao lan tỏa trong đám đông.
Một người phụ nữ châm chọc
- Hiểu Viện chỉ là một cô gái trẻ, làm sao có thể quản lý nổi một khối tài sản lớn như vậy?
Một người khác thốt lên, giọng đầy nghi ngờ.
- Giang Hiểu Viện vẫn còn nhỏ có thể không biết cách bảo vệ nó đâu!
- Đúng vậy! Sao chúng ta không thể cùng nhau giúp đỡ con bé?
Một người đàn ông khác lên tiếng, nhưng trong giọng nói có phần mỉa mai.
- Chắc chắn sẽ có lợi cho tất cả chúng ta nếu cô ấy nhường lại một phần cho những người có kinh nghiệm.
Lâm Nhất không hề dao động. Anh đứng vững, ánh mắt kiên định, như một bức tường bảo vệ trước sự xâm phạm của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713729/chuong-4.html