Khi trời bắt đầu tối, Lâm Nhất trở về nhà với cơ thể khá mệt mỏi do công việc chất đống khi anh đi vắng.
Anh mở cửa, bước vào trong và ngay lập tức bị thu hút bởi hình ảnh Giang Hiểu Viện nằm ngủ say trên sofa.
Ánh đèn mờ ấm áp chiếu xuống, tạo nên một khung cảnh bình yên nhưng cũng khiến lòng anh dâng lên sự lo lắng.
Nhìn thấy cô gái nhỏ bé, gương mặt thư thái trong giấc ngủ, anh không khỏi cảm thấy mềm lòng.
Dù là một người lạnh lùng và ít bộc lộ cảm xúc, nhưng trong khoảnh khắc này, sự chăm sóc và lo lắng cho cô cháu gái của mình trỗi dậy mạnh mẽ.
- Cháu…- anh thì thầm, nhưng không có ý định đánh thức cô.
Thay vào đó, anh nhẹ nhàng bế cô lên, cố gắng không làm cô tỉnh giấc. Giang Hiểu Viện vô thức cuộn mình trong vòng tay của anh, khiến lòng anh ấm áp lạ thường.
Lâm Nhất bước vào phòng, đặt cô xuống giường một cách cẩn thận. Nhìn cô nằm yên bình, anh cảm thấy một phần nào đó trong mình dịu lại.
-Cháu sẽ ổn thôi,- anh lầm bầm, tự nhủ rằng mình sẽ luôn bảo vệ cô.
Sau đó, anh rời khỏi phòng, để lại cho Giang Hiểu Viện một không gian an lành để nghỉ ngơi.
Giang Hiểu Viện từ từ mở mắt, ánh sáng nhẹ nhàng xuyên qua rèm cửa sổ, mang lại cho cô cảm giác bình yên.
Trong không gian yên tĩnh, một mùi hương thơm phức từ bếp bay vào phòng, khiến dạ dày cô réo rắt. Cô ngồi dậy, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713731/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.