Ngoài trời đang mưa, bên trong nhà Y Vân, cô đang loay hoay tìm bột mì trong nhà bếp để làm bánh. Nhưng vẫn không thấy đâu, cô nghĩ có lẽ mẹ đã sử dụng hết chúng.
“Vy Vy à! Bột mì nhà mình hết rồi, bên ngoài trời đang mưa chúng ta cũng không thể đi mua được nữa”
“Thôi mình cũng lười làm lắm” giọng nói của Tiểu Vy từ phòng khách vọng lên.
“Sao lúc nãy trên xe cậu lại muốn làm bánh”
“Do lúc nãy muốn nhưng bây giờ lại hết rồi”
Cô bất lực di chuyển đến phòng khách và ngồi xuống ghế Sofa.
Bỗng nhiên Vy Vy lên tiếng hỏi: “Cậu với thầy Âu đã nhắn tin gì chưa?”
Cô lặng im không biết trả lời như nào. Vì đến cả phương thức liên lạc cô còn không có thì sao mà có thể nhắn tin được.
“Đến cả phương thức liên lạc của thầy ấy mình còn không có thì nhắn tin gì chứ!” Cô tỏ vẻ bất mãn.
“Trời ạ! Để mình giúp cậu”
“Cậu sao?” Cô làm vẻ mặt khinh thường Tiểu Vy.
“Nè biểu hiện đó của cậu là sao chứ?”
“Thôi được rồi. Nhưng mà cậu giúp mình bằng cách nào”
“Cậu ngồi đợi xíu đi”
Cô không biết Vy Vy định làm gì nhưng lại chăm chú vào điện thoại một lúc lâu. Cảm ơn lòng tốt và sự nhiệt tình này của cậu ấy nhưng cô cũng không hề kỳ vọng quá nhiều.
“Được rồi này” Tiểu Vy giơ điện thoại lên trước mặt Y Vân. Trên điện thoại là trang cá nhân Facebook của Âu Dương Hàn.
Gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898464/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.