Tiếng điện thoại đặt lên bàn.
Bỗng nhiên điện thoại lại vang lên một tiếng thông báo.
Cô và Tiểu Vy phấn khích. Tay cầm điện thoại nhưng đôi mắt không dám đối diện với màn hình đành nhắm tệp lại. Cô từ từ mở mắt ra. Mọi thứ trở nên gục ngã hơn...chỉ là một thông báo mua sắm!
“Trời ạ! Thông báo đúng lúc ghê” Tiểu Vy khó chịu lên tiếng.
“Đành chịu rồi” Cô trả lời một cách rầu rĩ.
“Thôi, cũng trễ rồi. Mình về nhà”
Đặt điện thoại xuống, cô đưa Tiểu Vy ra cổng.
——
Sáng hôm sau, trong tiết Hoá, cô nhìn anh bằng ánh mắt khó chịu.
Tiểu Vy khều nhẹ tay cô: “Sao rồi? Hôm qua có gì đặc biệt không?”
“Hôm qua lúc đưa cậu ra cổng thì mình đã không đụng đến điện thoại rồi.”
Ánh mắt của anh va vào cô đang thì thầm với Vy Vy.
“Y Vân! Đứng lên cho tôi”
Cô hốt hoảng không biết mình đã gây ra chuyện gì.
“Sao..sao vậy a?”
“Em lại nói chuyện trong tiết tôi à?”
“Em...em..”
“Hết tiết đến văn phòng tôi.”
Cô bắt đầu thấy thất vọng vì cảm giác như cô và anh thật sự chỉ đơn giản là mối quan hệ thầy trò bình thường. Những mộng tưởng lúc trước đều do cô ảo tưởng. Cảm giác thất vọng đang lan ra hết cơ thể cô.
Hết tiết học cô đến văn phòng anh. Sự buồn bã được thể hiện trên gương mặt bầu bĩnh của cô nhìn rất giống một con mèo con.
“Sao em không chấp nhận?”
Cô ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898463/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.