Lăng Y Vân vừa nằm trên giường vừa nhắn tin với Tiểu Vy.
Cô háo hức tường thuật lại mọi chuyện đã xảy ra cho Vy Vy nghe.
“Thật sao? Cậu nói như vậy luôn à?”
Cô ngại ngùng trả lời: “Đún..đúng vậy”
“Cậu bạo thật đó! Nhưng hai người định như vậy thôi sao?”
“Ý cậu là sao?”
“Là chỉ trên mức độ thầy trò như thế, không định quen nhau sao?”
“Sao..sao chứ? Quen á?”
Nghe Tiểu Vy nói cũng đúng. Cô cũng đã thừa nhận mình thích anh rồi nhưng anh lại không hề nói gì liên quan đến việc có để ý hay thích gì cô không. Những hành động mà anh làm đối với cô điều khiến cảm giác anh có tình cảm với cô. Liệu cảm giác của cô có là sự thật không.
Sáng hôm sau, lớp học vẫn trong trạng thái ồn ào.
Tiếng lớp trưởng hô to: “Lớp, đứng!”
Tiết đầu tiên là tiết Hoá, cũng là tiết học mà cô mong chờ.
Âu Dương Hàn bước vào lớp với một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần tây đen. Cô khá bất ngờ với diện mạo này của anh. Vì hầu như thường ngày anh đều mặc âu phục và thắt cà vạt để đứng lớp nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy anh chỉ mặc đơn giản một chiếc áo sơ mi trắng kèm quần tây đen. Nhưng lại khiến anh đẹp trai hơn mọi ngày. Cô không thể không ngừng dời ánh mắt của cô ra khỏi người anh, cảm giác như trên người anh có nam châm hút mắt cô lại một cách thần kì. Con ngươi đen láy của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898465/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.