Dường như cô vĩnh viễn không có khả năng tự bảo vệ mình, cho dù là bạn trai bắt cá hai tay của cô, hay là kẻ thứ ba, hoặc là thư ký vừa gặp, tất cả mọi người đều cóthể bắt nạt cô, anh thực sự hoài nghi ở trong bệnh viện, có phải nhữngbệnh nhân có thái độ tồi tệ cũng đối với cô như thế hay không.
Đường Gia Nghê không lên tiếng, còn đang trách anh quá hà khắc với thư ký, mặc dù là anh ra mặt vì mình.
Nhưng vài phút im lặng thế này, cô đã muốn phá vỡ cục diện bế tắc này, bầu không khí này cô không thích.
"Đừng tức giận." Cô vươn tay kéo kéo bàn tay to anh đặt ở trên đầu gối, cúi thấp đầu.
Kỳ thực Doãn Trạch Vũ vẫn không có tức giận, chỉ là đang suy nghĩ một sốvấn đề, nhưng động tác cô lôi kéo tay anh, làm cho anh cảm thấy rất thúvị, cho nên, anh quyết định giả vờ tức giận, giữ im lặng.
"Này..." Cô mềm mỏng kéo dài giọng, mang theo một hàm ý làm nũng, bộ dáng ngây thơ đáng yêu.
"Đừng tức giận nữa." Cô đứng dậy ôm anh từ phía sau, cũng ghé vào lỗ tai anh thổi hơi.
Doãn Trạch Vũ cảm nhận được hai luồng mềm mại trước ngực cô, kéo cô vào trong lòng mình.
Đột nhiên xuất hiện lực độ khiến Đường Gia Nghê khẽ kêu một tiếng, cô đãngồi ở trên bắp đùi anh, tay nhỏ bé bấu víu ở trước ngực anh, túm lấyvạt áo trước cổ áo sơ mi của anh.
Mùi trên người thuộc về nhautràn ngập xoang mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-lam-hu-em/2783096/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.