Khi tôi quay về nhà đã là hơn hai tiếng sau, mở ra cái mũ chống nắng trùm gần hết gương mặt, tôi nhớ lại lúc lên xe taxi chú tài xế nhìn tôi như nhìn trộm cướp, lại bật cười khi nhớ lúc ở trong tiệm, diễn tả một hồi gà bay chó sủa.
Ông chủ có vẻ rất thích xem phim tình cảm nên tưởng tượng đủ thứ.
Nào là phải kêu tôi suy nghĩ lại, con gái có mái tóc là sẽ khiến đàn ông yêu thích thế nào.
Tôi cắt ngang lời ổng với lý do đầu tôi có chấy, ông chủ im lặng vài giây sau đó chạy vào phòng trong lấy một lọ thuốc diệt chấy ra.
Sau đó tôi lại bịa thêm một lý do là tôi muốn đi tu, ông chủ trừng mắt phán một câu, dù có lụy tình cũng không được làm tổn thương bản thân, vào trong chùa thì có trụ trì xuống tóc dùm không đến lượt chủ quán.
Cuối cùng, vì khả năng tuyệt vời của ông chủ tôi phải tung tuyệt chiêu. Tôi nói rằng mình mắc bệnh ung thư, phải sử dụng hóa trị, tóc sẽ rụng bớt trông rất mất thẩm mỹ nên cạo đầu trước rồi mua tóc giả đội vào...ông chủ mới đồng ý cắt, vừa cắt lại vừa cằn nhằn tôi đã tìm được ai đó chăm sóc sau này chưa.
Mặc dù bực mình việc ông chủ nói quá nhiều, tôi lại rất cảm động với sự lo lắng của ông, liệu có bao nhiêu người quan tâm đến người khác mà không vụ lợi chứ...
Tôi còn được biết tiệm cắt tóc xập xệ này cũng không tồn tại được lâu, quán vắng tanh, trong góc tường còn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/134833/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.