Dù có nói cách mấy đi chăng nữa, tôi đây cũng đã trở thành nữ chính não phẳng này. Không thể xác định được khi nào xảy ra nhưng ít nhất cũng phải chuẩn bị vài thứ.
"Bây giờ tranh thủ tìm hiểu căn phòng để biết chủ nhân này như thế nào đã".
Mở tủ quần áo.
" Đúng chuẩn mấy đứa tiểu thư thích giả nai, hồng hừơng, bèo, tua rua... đăng mạng bán hết".
Giá sách trên tủ. Ngoài sách vở học ra còn lại là truyện và tiểu thuyết ngôn tình.
"Chả trách sao nữ chính hay mơ tưởng ".
Nhìn sơ qua phát hiện trong góc có một cuốn album. Lật lật ta xem thì là hình gia đình, lướt qua gần mấy trang cuối thì thấy có một tấm hình, trong đó có một chàng trai đang cười rất tươi. Xem mặt phía sau thì có dòng chữ viết "Phạm Tuấn Kiệt".
" Đây chính là mối tình đầu của nữ chính mà."
Thử tìm kiếm thì lại có tấm hình của một đứa con trai khác.
"Đúng là rất đẹp trai, không biết có photoshop không nữa".
Nhìn mặt sau nhưng lại không thấy đề tên.
"Ai đây, họ Dương gì đó sao, nếu đúng là vậy thật quá uổng phí cho gương mặt trai bao này..."
Tìm quanh căn phòng một lúc, tôi thấy mình thu thập cũng được kha khá: Một cái bóp tiền, điện thoại, một cuốn nhật ký nhưng bị khóa, một chiếc hộp cũng khóa nốt, mấy cuốn tập, một bì hồ sơ đặt các giấy tờ tùy thân và một cái laptop.
Mở bóp tiền ra cũng còn được hơn hai triệu, hai cái thẻ ATM, bảo hiểm và giấy tờ khác. Tôi nghĩ đây hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/134832/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.