Thẩm Diệc Chu ở bệnh viện vừa làm bài tập vừa nói chuyện phiếm với ông nội, tới hơn chín giờ Thẩm Vệ mới về. Hắn chân trước mới vừa bước vào trong nhà đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo. 
Hắn liếc nhìn đồng hồ, mười giờ không một phút. 
"Thẩm Diệc Chu cậu có biết hôm nay tôi ngầu như thế nào không hahaha!!" điện thoại vừa mới được kết nối đã nghe thấy tiếng người kia truyền tới, tiếng huyên náo tựa như pháo trúc nổ rộn ràng trong đầu Thẩm Diệc Chu. 
Thẩm Diệc Chu treo máy rồi nhét điện thoại vào trong túi quần, đi tới phòng bếp lấy nước vừa nói: "Không biết." 
Ngu Cẩm Văn hưng phấn nói:"Đây để tôi kể cho…” 
Sau đó, trong lúc cậu lộn xộn kể chuyện, Thẩm Diệc Chu đã kịp ăn xong bữa tối, thay đồ ngủ rửa mặt rửa mũi, dựa vào giường đeo tai nghe, thỉnh thoảng sẽ phụ họa vài câu “ừ”, “giỏi quá”, “ngầu thật”, “hahaha”,... 
“Sao mà đã gần mười một giờ rồi? Cậu phải đi ngủ rồi đúng không? Vậy cậu mau đi ngủ đi, tôi không quấy rầy nữa" Ngu Cẩm Văn vô cùng hiểu chuyện dừng lại đúng lúc, lại thấy chưa thỏa mãn nên nói: "Chiều mai tan học tôi dẫn cậu đi chơi nhé? Tôi dẫn cậu đi hưởng phục vụ vip!” 
Thẩm Diệc Chu đột nhiên hỏi: "Bọn họ kêu cậu nộp tiền à?” 
"Không phải họ kêu tôi nộp tiền”, Ngu Cẩm Văn nghiêm túc cường điệu, "Là tôi bỏ tiền che mắt bọn họ”. 
Ầy, cái đồ ngu si này, hèn gì được hưởng vip... Thẩm Diệc Chu thở dài, nói: "Ngày mai tôi rảnh, chiều cậu đưa tôi đi nhé”. 
"Tốt! Đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phuc-toi-lam/219017/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.