🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Di động của Thẩm Diệc Chu vang lên một tiếng, là tin tức do Lý Việt Bách gửi tới.

[ Cậu chạy đi đâu đó vào học rồi kìa! Nhưng mà cũng không sao cả, tiết này là tiết tự học, hồi nãy chủ nhiệm dạo qua một vòng nên tôi nói cậu đi vệ sinh, lát cậu về đừng có nói không là lộ hết đấy! ]

Được, vậy nói rõ mọi chuyện ở chỗ này đu. Thẩm Diệc Chu nghiêm mặt nói với người ở phía sau: "Xuống".

"Không, xuống rồi cậu sẽ chạy mất", Ngu Cẩm Văn chôn mặt vào vai hắn, siết chặt cánh tay mặt dày mày dạn.

Thẩm Diệc Chu tức đến bật cười, hắn phải tự tay nâng mông cậu lên mới cứu được cái cổ sắp bị quả tạ hơn năm mươi cân kéo gãy.

"Cậu không xuống tôi cũng chạy được. Cậu xuống mau, không phải cậu muốn nói chuyện sao? Vậy chúng ta nói chuyện đi".

Ngu Cẩm Văn trầm mặc nửa ngày mới tuột xuống, đứng ở phía sau kéo ống tay áo của Thẩm Diệc Chu, mím môi vẻ mặt nghiêm túc.

"Cậu vẫn thích con gái đúng không?"

"..."

Thấy con ngươi cậu chợt dao động nhưng vẫn không nói lời nào, Thẩm Diệc Chu tiếp tục nói: "Thứ tôi có thể làm cho cậu thì họ cũng có thể làm cho cậu, cho nên tại sao cứ phải là tôi?"

"Cậu khác!", Ngu Cẩm Văn nín nửa ngày bật thốt lên.

Hồi nhỏ cậu biết nói rất muộn, khả năng biểu đạt cũng rất kém cỏi, bình thường nói câu dài sẽ bị lộn xộn khiến người khác hiểu lầm, nhưng cậu không muốn để cho Thẩm Diệc Chu hiểu lầm, chỉ có thể cắt bớt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phuc-toi-lam/219016/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.