Nhược Băng không thể tin vào những điều mà Cyril nói, người cha mà cô kính trọng, người chồng mà mẹ thương yêu- bao năm qua lại luôn tơ tưởng về người phụ nữ khác. Dù cố chối bỏ hiện thực nhưng những lời Cyrin nói rất chân thực, chứng cứ ông ta nêu ta rất chính xác...
Cô không thể không tin...
Cô đôi khi không biết nhiều lại tốt! Giống như người ta đã nói thiên đường mãi chỉ dành cho kẻ khờ dại, càng hiểu nhiều lại càng đau nhiều!
"Ông nói bậy! Ông đừng hòng lừa tôi!" Nhược Băng cứng rắn nói- nhưng cơ thể cô đã sớm không kiềm chế được mà run rẩy.
Cyril phức tạp nhìn Nhược Băng, nói, "Trầm tiểu...À không, bây giờ tôi phải gọi cô là Dương tiểu thư mới hợp! Mọi việc tôi làm đều vì Dương gia! Bao năm qua sống mai danh ẩn tích trong Ly Mộ cũng chỉ vì lý do này! Phải khiến cho những kẻ kia, nợ máu phải trả bằng máu!"
Sắc mặt Cyril càng lúc càng đáng sợ, đôi mắt ông ta ngập tràn tơ máu, bàn tay nắm chặt cạnh bàn nổi lên từng đợt gân guốc màu xanh.
"Dương tiểu thư, chỉ có bí dược trong lăng mộ Tần Thuỷ Hoàng, mới có đủ sức mạnh lật độ cả ba đại gia tộc đó! Tần gia là gia tộc nắm trong tay quyền lực quân đội của cả Trung Hoa, bề ngoài nhìn vào tốt đẹp, kì thực bên trong đã sớm mục nát! Vụ thảm sát đẫm máu của Dương gia năm xưa- tuyệt không thoát khỏi liên quan đến Tần gia! Tần- Mạc- Kính ba con hổ giương nanh vuốt về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888247/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.