Cảnh Lê viên.
Mạc Tu Nhiên vừa nhận được chỉ thị mới từ anh trai “Khổ nhục kế.”
Ặc, anh thèm gái đến phát điên à? Thủ đoạn gì cũng không từ?
“ Nhược Băng này, cô nghe tôi kể chút chuyện xưa được không?”
Nhược Băng nhìn anh ta với ánh mắt tôi có thể không anh kể được à?
“ À haha, chuyện là thế này, anh trai tôi bề ngoài khoẻ mạnh bình thường vậy nhưng có một vấn đề khó nói.”
Đệt, đừng nói đại boss có vấn đề giới tính đấy nhé! Tôi cũng nghe trên mạng bát quát nhiều rồi. Nhược Băng mỏi mắt mong chờ.
“ Chuyện gì a Nhiên thiếu?”
Ánh mắt của cô gái này có gì không đúng?? Thôi kệ, Mạc Tu Nhiên bắt đầu lải nhải.
“ Thực ra anh trai tôi mắc chứng bệnh ám ảnh tâm lí từ nhỏ. Gần đây bệnh càng ngày càng nặng, hầu như đêm nào anh ấy cũng mơ thấy ác mộng, giật mình tỉnh dậy thì không tài nào ngủ tiếp được nữa.”
“..........” Đây là bệnh khó nói của đại boss, hình như cô vừa nghĩ sai về boss a. Nhược Băng hạ quyết tâm lần sau sẽ tuyệt đối tin tưởng đại boss.
“ Nhưng tối qua không hiểu sao anh trai không gặp ác mộng, hơn nữa còn ngủ rất ngon nha. Thế nên...”
Nhược Băng tiếp lời.
“ Thế nên đại boss nghĩ tôi là thuốc an thần nên muốn giữ tôi ở lại đây?”
Cmn nhỡ cả đời anh ta không khỏi thì bà đây làm bóng đèn cho vợ chồng anh ta ân ái hả? Vì cái lông gì hả? Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888175/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.