Mạc Tu Nhiên vì đâm lao nên phải theo lao a~ Gật gật đầu như cái máy.
“ Đúng rồi a.”
Anh còn định thêm mấy điều nữa cơ. Nhưng biết đâu được cứng quá lại gẫy thì sao, như vậy là được rồi!!! Nhất định anh trai sẽ thưởng thêm cho anh.
“ Nhưng mà Nhược Băng à, dùng tiền không phải là sỉ nhục cô quá hả?”
Nhược Băng gào thét ở trong lòng: Không sao, xin hãy sỉ nhục tôi đi.
Nhược Băng ho sù sụ.
“ Cái này dùng tiền để thanh toán chính là hợp lí, nhanh gọn nhất. Sau một tháng anh yên tâm, tôi không đề cập đến Mạc gia, tuyệt đối coi như chưa từng quen biết.”
Hình tượng tẩu tẩu vĩ đại trong lòng Mạc Tu Nhiên hoàn toàn sụp đổ. Nhưng ít ra cũng phát hiện cô gái này rất thích tiền- mà chẳng phải tiền chính là thứ anh trai không thiếu nhất sao hả?
Một người trợ lí mang lại cho Mạc Tu Nhiên một tờ giấy. Anh nhìn lướt qua rồi đưa luôn cho Nhược Băng.
“ Đây là hợp đồng, cô coi kĩ đi.”
Cũng cần hợp đồng cơ á? Cô tin tưởng nhân cách đại boss mà, sẽ không ăn quỵt tiền cô đâu.
Cmn, sao cô cảm giác mình đang bán thân thế này!!!!
Hợp đồng có các điều khoản cơ bản sau:
1. Không được về quá muộn (21h) nếu có việc quan trọng thì phải xin phép.
2. Không được có hành vi vô lễ với ông chủ.
3. Không được dẫn người lạ về nhà, đặc biệt là nam giới.
Cái hợp đồng này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888176/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.