Cô không tính là quá vụng về,hiển nhiên hoàn thành xong bát canh trứng cà chua.Du Giản Mẫn nở nụ cười xinh đẹp nhìn thành phẩm của mình.Nhanh
chóng rửa tay sạch sẽ rồi đi ra phòng khách.
Lúc này Thẩm Lạc Dịch đang ngồi trên chiếc thảm lông.Ánh mắt chuyên chú mà nhìn về phía chiếc MacBook trước mắt,ánh mắt sắc bén không chút để ý đến xung quanh.Quả nhiên dáng vẻ khi làm việc của anh rất cuốn hút.
Du Giản Mẫn ôm theo đĩa nho mẫu đơn đi về phía của anh,cô ngồi cách anh một đoạn nhỏ.Đẩy chiếc đĩa về vị phía trước .Ánh mắt ra hiệu bảo anh ăn trái cây đi.
Còn cô ngồi phía đối diện anh,ngoan ngoãn xem vài mẫu thiết kế của mình.Tiện thể sửa chữa lại một chút.Trong phòng khách vốn không bật điều hoà nhưng thời tiết dạo gần đây khá lạnh.
Trên người cô đã cẩn thận mặc đồ dài nhưng vẫn thấy có chút rét.Hai chân nhỏ duỗi thẳng vì bị tê,tiện thể ma sát nhau một chút cho đỡ lạnh.
Hành động nhỏ của cô thu vào mắt của anh.Thẩm Lạc Dịch không màng đến việc đang bật camera.Anh hơi khom người xuống, đưa tay nắm lấy hai cái chân nhỏ rồi nhét vào vạt áo.
Du Giản Mẫn sững sờ ngay lập tức,ánh mắt mông lung nhìn người trước mắt.Vẫn là dáng vẻ bình đạm như vại nhìn vào màn hình laptop.
Xúc cảm ấm nóng dưới lòng bàn chân khá dễ chịu nên cô không rút về. Muốn nhìn xem biểu cảm của anh,cô liền hơi động một chút.
Thẩm Lạc Dịch biết cô muốn nghịch nên đưa tay xuống,xoa nhẹ một cái vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3647207/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.