Không phải lần đầutiên Hàn Niệm bị nhốt trong này, hơn ba năm trước cô đã trải qua haitháng tuyệt vọng nhất của đời người ở đây. Lúc đó ba cô bị xét xử sơthẩm, rồi đến chung thẩm.
(Sơ thẩm: Xét xử sơ thẩm là tòa án xửvụ án ấy lần thứ nhất. Nếu bị cáo không chấp nhận bản án đã tuyên trongxét xử sơ thẩm thì khán án lên tòa án có cấp cao hơn , tòa sẽ xử lại đólà phúc thẩm . Nếu cũng không chấp nhận thì có quyền khán án lênTòaThượng Thẩm . Tòa thượng thẩm là cuối cùng.
Chung thẩm: (toàán) quyết định lần cuối cùng về một vụ án làm cho bản án có hiệu lựcpháp luật, sau đó đương sự không được chống án nữa)
Đó là thángtám oi bức nhất thành phố J, bởi vì chuyện của ba mà Hàn Niệm mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác, cuộc sống trong mấy tháng đó là ngày nào cô cũng cầu xin Đường Diệc Thiên, cầu xin anh tha cho ba mình.
Hàn Niệm nhớ mãi những ngày tối tăm ấy, bây giờ nghĩ lại vẫn kiềm không được mà run rẩy, cả trong xương cũng cảm thấy lạnh.
Thù hận của anh giống như nước lũ và thú dữ, khiến Hàn Niệm không nhận rangười mình đã yêu sâu sắc nhiều năm qua. Ban ngày cô trông chừng điệnthoại và vi tính, sợ hãi chờ đợi tin tức đáng tin và không đáng tin từkhắp nơi, lúc vui lúc buồn.
Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn
Buổi tối cô liên tục nhận lấy sự phát tiết trong thù hận của anh, ở nhữnglúc anh cảm thấy thoả mãn thì dè dặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922289/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.