Đường Diệc Thiênkhông ngờ Hàn Niệm lại có tính nhẫn nại lớn như vậy, liên tục mấy ngày,cô cứ nhàn nhã tự do uống trà đọc sách trong tiểu viện, hoàn toàn giốngnhư không phải bị nhốt, mà là khách du lịch.
Anh ngẫm nghĩ, mìnhthật sự đã coi thường cô. Ngay từ đầu, anh còn tưởng cô vẫn là nấm hương nhỏ, bây giờ nghĩ lại, mình đã từng bước rơi vào bẫy của cô từ sớm. Lúc mới bắt đầu thì ôm ấp yêu thương, sau đó kéo Hạ Đông Ngôn đến chọc giận mình, cuối cùng dùng con trai đập tan hết lý trí của anh. Bất luận cuối cùng cô có được như ý hay không, cô cũng đã thành công đổ hết đau đớnlên người anh.
Anh từng khiến cha con bọn họ chia cách, bây giờ cô làm cha con anh không thể nhận nhau.
"Diệc Thiên." Cô anh Đường Lỵ ngồi đối diện với anh gọi anh một tiếng, Đường Diệc Thiên lấy lại tinh thần.
"Dạ?" Hôm nay là sinh nhật của cô, nhưng cả đêm anh đều nhớ tới Hàn Niệm.
"Thẩm Du đang nói chuyện với con đó." Đường Lỵ nhắc nhở. Anh hơi liếc sang,cặp mắt của Thẩm Du ở bên cạnh giống như nước đường ngọt ngấy dán trênngười anh.
Nói về gia thế, nhà họ Thẩm là tộc lớn hoa kiều ĐôngNam Á vô cùng có uy tín, tổ tiên và ông cha lúc đầu làm cách mạng, saulà người thuộc phái dân chủ, trước giải phóng đã chuyển đến Malaysia.Khả năng kinh tế hùng hậu, gần như có thể xưng bá Đông Nam Á.
Nhưng sau khi ông nội của Thẩm Du mất, cha chú không thể phát triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922287/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.