Lê Anh Quân nghe xong liền nhíu mày, Mã Trường Bắc cũng không khá hơn anh là bao liền nhìn về người bên cạnh đáp: " Tôi không ngờ tên đó lại cố chấp như vậy? Cho dù có tìm được em ấy thì cậu cô có gắng gượng tới lúc đó không? "
Lê Anh Quân trả lời ngay: " Tôi không chắc, ngay cả bản thân tôi còn không biết mình có thể cầm cự được bao lâu đây, hơn nữa cậu ta có thể cầm cự đến bây giờ xem như đã giỏi rồi đó. "
Dứt lời Mã Trường Bắc cũng thở dài, không biết là kẻ nào dám động tay trên đầu thái tuế. Đã vậy một chút tung tích về cô cơ hồ đã quay về điểm xuất phát. Cả hai cứ vậy liền đi vào bên trong phòng khách, đi thẳng lên đến phòng ngủ để tìm anh.
- ---------------
Quản gia vừa nhìn thấy hai người liền gật đầu sau đó liền lui về sau để nhường chỗ cho hai người họ.
Lê Anh Quân nhìn quản gia hỏi: " Cậu ta từ lúc về đến giờ có rời khỏi phòng không? "
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe anh hỏi liền lắc đầu trả lời: " Dạ không, từ lúc về đến nhà đến giờ ông chủ chưa từng rời khỏi phòng. Tôi đã gọi nhiều lần nhưng ông chủ vẫn không đáp lại dù một chữ. Hơn thế ông chủ cho dù vác thân về nhưng hồn phách của ông chủ không có ở đây, cứ thể như là một cái xác ước biết đi vậy. "
Quản gia Châu nói không sai, hai người cũng có thể nhìn thấy được mà. Lê Anh Thi không ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311871/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.