Hu hu đáng sợ quá đi!
Lão đại nhà anh không phải đã phát bệnh rồi đó chứ?
Lê Anh Quân cũng đã nhìn thấy một loạt hành động vừa rồi của " lão đại " nhà mình, anh không còn nghi ngờ gì nữa.
Thật sự thì " lão đại " nhà anh đã mắc bệnh, còn rất nghiêm trọng.
Mã Trường Bắc nhìn Lê Anh Quân nhỏ giọng nói: " Anh Quân, cậu nói xem! Có phải... có phải lão đại đã phát bệnh rồi không? "
Lê Anh Quân nhìn Trương Gia Huy chỉ lắc đầu, anh cũng không biết nên trả lời thế nào đây, ngay cả bản thân anh cũng không có đáp án chính xác nữa mà.
Anh cứ vậy mà đứng nhìn Trương Gia Huy rất lâu cuối cùng cũng không nhịn được mà đi đến trước mặt anh lên tiếng: " Gia Huy, cậu có thể trở lại bình thường không? Tuy hiện tại chúng ta không có biết tung tích của con bé ở đâu, nhưng cũng không đồng nghĩa là con bé không an toàn chứ! Cậu cứ như thế này đến lúc con bé trở về thì chẳng phải cậu muốn con bé tự trách bản thân sao? "
Lời nói của anh tuy nhẹ nhàng nhưng là nỗi đau mà anh đang cố gắng kiềm chế mà an ủi tản băng, tuy vậy cả hai liền trầm mặc không nói thêm một câu nào.
Thấm thoát mới đó đã hơn một tháng trôi qua, thời tiết bên Pháp đã là mùa Thu.
Nhiệt độ cao hàng ngày giảm bởi 5°C, từ 13°C đến 8°C, hiếm khi rơi xuống thấp hơn 3°C hoặc vượt quá 18°C.
Nhiệt độ thấp hàng ngày giảm bởi 3°C, từ 7°C đến 3°C, hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311872/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.