Vũ Đồng lết từng bước vào nhà, mặc kệ ông bà Giản có nói gì cũng bỏ ngoài tai mà đi lên phòng vào giữa đêm. Ngay khi cánh cửa đóng lại và chốt trái, ả cắn răng, khuôn mặt thập phần căm tức và hận thù. Nếu lúc đó Nhã Hinh chịu đi theo Luân thiếu thì ả đã không phải chịu đựng từng đợt chơi đùa vô đạo đức của hắn ta khiến cơ thể càng lúc càng héo tàn.
Vào thời khắc ả nhìn thấy Cảnh Bân xuất hiện, ả càng không cam lòng nhiều hơn. Vì sao Nhã Hinh luôn nhận được yêu thương từ các người đàn ông cao quý mà không phải là ả? Chỗ đứng cạnh anh vốn dĩ phải là của ả.
Ả nghi ngờ cô đã biết được Tôn thiếu không giống trong lời đồn nên mới chấp nhận đứng ra gán nợ thân thể thay ả. Nếu ả được đem qua Tôn gia, có lẽ ả sẽ được anh yêu thương hết mực. Ả nhất định phải giành lại thứ thuộc về ả.
Mấy ngày sau, Nhã Hinh bật chế độ chiến tranh lạnh với Cảnh Bân. Vừa nhìn thấy anh, cô đã đi đường vòng dù anh muốn đi tới để xem thử vết thương của cô ra sao. Nhưng mỗi lúc như thế, cô lại tức giận một mình bởi vì anh không hề bắt ép cô quay về. Người đàn ông này rốt cuộc bị gì thế?
Cô cảm nhận được anh vẫn ẩn nhẫn cưng chiều cô rất nhiều, nhưng lại cứ như tạo ra một bức tường vô hình ngăn cách cả hai.
Nhã Hinh bực bội, nhưng mặt khác bắt đầu suy nghĩ về việc giảng hòa. Nếu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394732/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.