Nhã Hinh vốn định trở về lớp học, nào ngờ giữa đường liền bắt gặp cô bạn thân Tịch Hân. Vừa nhìn thấy cô, Tịch Hân đã nhanh chóng hí hửng đi tới và đưa cho cô tờ thiệp mời sinh nhật của Thiên gia.
“Tối mai mẹ mình tổ chức tiệc. Cậu nhất định phải tới đó. Nội dung đã ghi rõ trong thiệp rồi, vậy nhé tớ đi trước đây.”
Nhã Hinh còn chưa kịp kêu cô bạn thân trở lại thì đã thấy Tịch Hân chạy mất. Cô chỉ có thể lắc đầu, nghe đâu dạo gần đây cô bạn bận bịu trong việc tập luyện để tham gia các cuộc thi bên nước ngoài, nhưng là gì thì phải đợi sau khi Tịch Hân ôm giải về mới chịu nói rõ cho cô biết. Mà hiện tại cô cũng không dám nói việc bản thân bị bán gán nợ nên có thể sẽ không đi được, nếu không ắt hẳn Tịch Hân sẽ cả gan đến Tôn gia quậy loạn.
Sau vụ việc ở nhà vệ sinh, Tư Mỹ càng cật lực tránh xa Nhã Hinh hơn, có lẽ đã được Hải Băng cảnh cáo từ trước. Vì thế Nhã Hinh thoải mái không ít, cũng dần tìm được nhịp học bấy lâu nay đã bỏ lỡ.
[Ra cổng trường, tôi đang chờ.]
Nhã Hinh đang từ tốn dọn dẹp tập vở thì liền thấy điện thoại hiện lên tin nhắn. Số điện thoại này ngoại trừ người đàn ông giận dỗi kia thì chẳng là ai khác. Cô nghĩ tới dáng vẻ chờ đợi không chút kiên nhẫn nào của Cảnh Bân thì lập tức nhanh tay hơn và chạy vội xuống lầu.
Từ phía xa, Nhã Hinh dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394713/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.