Bỉnh Quý vốn sắp có một màn tình cảm ướt át cùng với Vũ Đồng, nào ngờ lại nghe tiếng động sát vách khiến cả hai hốt hoảng. Dù sao trên thanh danh thì hắn là anh rể tương lai của ả, nếu bị người khác nhìn thấy thì chẳng khác nào chứng tỏ cả hai đi ngược lại với đạo đức.
Ấy vậy mà cảnh tượng tiếp theo đập vào mắt hắn chính là Nhã Hinh đang say đắm chìm trong nụ hôn với một người đàn ông xa lạ. Không thể trách được, hắn đến trễ nên chẳng hay biết một màn ra mắt lớn lao vừa rồi của Tôn thiếu trong truyền thuyết.
Bỉnh Quý quên mất bản thân vừa rồi còn đang muốn cùng em vợ tương thân tương ái, mà hiện tại lại cay cú khi cảm giác đầu mình mọc sừng.
“Em đang làm gì thế? Em làm vậy chẳng lẽ không xem anh ra gì sao?”
Bỉnh Quý lên tiếng trách móc, mọi điều Vũ Đồng nói lần nữa hiện lên trong đầu. Hắn lập tức gán cho Nhã Hinh tội danh tham phú phụ bần mà chẳng nhớ rõ cả hai đã lớn lên bên nhau như thế nào.
“Anh Bỉnh Quý… Anh đừng trách chị gái… Chị gái có nỗi khổ riêng…”
Vũ Đồng ở phía sau nức nở khuyên can, thực chất chỉ đang thêm dầu vào lửa, hận không để cuộc tình tay ba này nổi lên sóng gió. Sau đó, ả sẽ nhảy vào cướp hết thứ tình cảm mà Nhã Hinh đang có được.
“Nỗi khổ gì chứ? Chẳng phải chỉ là thiếu thốn chút vốn thôi sao? Sao em lại chơi tới cả cái trò bán thân rẻ tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394707/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.