Nhã Hinh thật sự muốn nói rằng cô chỉ đi lộn nhà vệ sinh chứ không hề có ý gì khác. Nhưng liệu một kẻ đa nghi như Cảnh Bân sẽ tin tưởng chứ?
Ở bên ngoài, Cảnh Bân thoáng sửng sốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh trước người lạ, dù vậy anh vẫn vô thức liếm môi tỏ vẻ tò mò. Giọng nói bên trong không hiểu vì sao lại có gì đó rất khác lạ, sợ sệt như chú thỏ nhỏ, lấm lét như cáo tìm cách trốn thoát nhưng đánh vào tim anh một cách mạnh mẽ.
Cảnh Bân không nghĩ đối phương là con gái, càng không ngờ tới tiếng động cô phát ra lấy đi một nửa linh hồn của anh. Có vẻ lần này kẻ thù đã chọn ra cách khiến anh thích thú hơn rồi. Tuy nhiên anh sẽ không để chuyện đó xảy ra. Dù cô gái bên trong có hợp mắt anh thế nào thì anh vẫn sẽ ra tay tàn nhẫn trước khi kịp để cô đánh ý xấu lên anh.
“Đừng để tôi nhắc lại lần thứ ba.”
Cảnh Bân trầm giọng có phần gắt gỏng. Anh không biết anh đang muốn thăm dò năng lực của kẻ địch hay là ngoại hình của cô.
Nhã Hinh biết mình đã chẳng còn đường lui. Cô chỉ vừa mới sống lại, chẳng lẽ kiếp này lại chết sớm trong tay của Cảnh Bân? Nhưng có vẻ như vậy cũng chẳng sao vì ở kiếp trước anh cũng đã trả hết thù cho cô, dù vậy cô vẫn có chút không cam lòng và bị đau khổ cản bước lại.
Đôi chân của Nhã Hinh có phần tê rần vì đứng tại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394688/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.