Nhã Hinh trốn sau cửa buồng, cố gắng nín thở hết sức có thể. May mắn ban nãy cô đã kịp thời chạy vào phòng vệ sinh rồi tự trấn an trái tim đang đập loạn của mình.
Dù không muốn đối mặt với người bên ngoài, Nhã Hinh vẫn liếc nhìn trộm. Quả nhiên khí chất tàn độc trên người Cảnh Bân phát ra tạo không ít áp lực lên cô. Nhưng ngoại trừ lí do sợ hãi này, còn một điều khác chính là cô không muốn đem những rắc rối của mình đến anh lần nữa. Cuối cùng lại dẫn anh đến kết cuộc tồi tệ như kiếp trước.
Một tiếng hít thở mạnh khiến Nhã Hinh thoát khỏi dòng suy nghĩ của chính mình. Cô lập tức nhìn qua khe hở của cánh cửa, thấy rõ được Cảnh Bân đã lỡ chạm vào vết thương do đụng chạm với bang phái khác ngày hôm qua.
Cảnh Bân đã quá quen với nỗi đau nhưng khi ở một mình thì anh lại không muốn gò bó bản thân. Vết thương có dấu hiệu sắp tét chỉ nhưng anh cũng định mặc kệ nó, dù sao cũng không chết được.
Nhã Hinh nhìn gương mặt thờ ơ của Cảnh Bân thông qua phản chiếu của tấm gương khiến cô có chút đau lòng mà nhớ lại bộ dáng tiều tụy và ảm đạm ở kiếp trước của anh. Hiện tại đôi mắt ấy vẫn ánh lên nhiệt huyết và hừng hực sức sống. Chứ chẳng phải là đôi mắt trống rỗng, không cảm xúc, đen tối kèm sự tàn độc chẳng ai bằng. Cô nhìn anh đến ngẩn ngơ, trái tim lại đập loạn không có lí do.
Cảnh Bân đột nhiên dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394687/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.