Nửa đêm Đường Chỉ Nam vẫn không ngủ được, cô nhớ đến lời kia của Cố Trạch Minh.
Câu nói của anh cứ văng vẳng bên tai cô.
“Đừng rời xa anh”
“…”
Mặt mũi Đường Chỉ Nam ngơ ngác, sớm đã không biết phải trả lời anh thế nào.
Cô vội đẩy anh ra, đôi mắt trốn tránh đi sang nơi khác: “Anh vừa uống rượu hửm?”
“…Ừm”
“Em…Em gọi trợ lý đưa anh về” Cô vén tóc mím môi nhìn người đàn ông.
“Không muốn”
Cố Trạch Minh vươn vai lách người đi vào nhà, tiện tay còn vơ luôn quả táo để ở bàn. Anh ngồi xuống sopha quan sát một vòng.
“Nơi này không tệ”
Căn hộ này vẫn rất tốt so với nhu cầu của Đường Chỉ Nam. Cô cần một nơi ấm cúng,chỗ nào cũng có thể ngủ.
Thấy anh không có ý định rời khỏi, cô bĩu môi đóng cửa đi vào.
“Bài báo kia, em đã xem qua chưa?”
Cô nghẹn lời nhất thời im lặng.
Rồi lại bình tĩnh rót cốc nước: “Dù sao cũng không đáng để tâm”
“Anh để tâm”
Cố Trạch Minh đã sớm nheo mắt: “Anh để tâm việc vợ mình cùng người khác vướng tin đồn”
“Anh nghi ngờ em sao?”Cô nhướng mày.
“Hay anh đang…”
Cô định nói gì đó lại bất giác ngừng: “Nói chung em sẽ không làm phiền đến danh tiếng của anh”
Danh tiếng?
Cố Trạch Minh đen mặt.
Anh không nói.
Đương nhiên cũng rất tức giận, anh không cần danh tiếng, anh quan tâm cô vì sao lại liên quan đến người kia.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3490539/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.