Cô không biết từ khi nào mà Cố Du trong mắt cô lại trở thành một kẻ ‘biến thái’. Cô nhóc chụp mọi khoảnh khắc của Cố Trạch Minh từ buổi sáng đến tối muộn.
Qua hơn hai tuần liên lục gửi ảnh, Cố Du vào sáng nay lại biến mất không dấu vết.
Đường Chỉ Nam đã hoàn thành xong dự án, kết quả còn rất tốt so với mong đợi nên phòng cô được nghỉ phép.
Rót cốc nước định sẽ mở tin nhắn của Cố Du như mọi hôm thì Đường Chỉ Nam phát hiện hôm nay bên kia im lặng đến lạ.
Cố Du không gửi tin nhắn.
Nhìn đồng hồ đã qua giờ sáng, cô thở dài nhấn số gọi cho ai đó.
Từ khi về thành phố cô chỉ gặp qua Châu Khả đúng một lần, là tiện đường ghé qua đưa sủi cảo cho cô ấy.
Hôm nay Ninh Giang và Châu Khả có nhã hứng mời cô đi dạo phố, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt đến ‘chia rẽ’ bọn họ được!
“Phố Hàng Nam so với thị trấn ngoại thành giá thật sự không chênh lệch bao nhiêu”
Cô gật đầu: “Nhưng nói đến chất liệu vải để may sườn xám thì thị trấn ngoại thành quả thật không có gì sánh bằng”
“Tiếc là…”
Đường Chỉ Nam bật cười: “Tiếc là hai chúng ta có thù với sườn xám”
“…”
Ninh Giang vỗ vai Châu Khả: “Nếu em muốn may vậy thì cứ chọn vài loại vải đi”
“Không có, bọn em có thù với sườn xám, không muốn không muốn”
Châu Khả vội vàng lắc đầu.
Ngày trước đến phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3490538/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.