Khi bàn xong công việc dường như Cố Trạch Minh rất gấp. Anh lên xe trợ lí rồi rời đi.
Đường Chỉ Nam nhìn theo bóng dáng anh lại có hơi hụt hẫng. Vừa lúc Ninh Giang cùng Châu Khả cũng xong việc, trông thấy cô, Ninh Giang lại cất giọng:
“Cậu ta bận công việc ở công ty, cô đừng quá lo lắng”
Châu Khả nhìn anh ta: “Sao bạn em phải lo lắng?”
“Anh…Khả Khả, sao em cứ bênh cô ấy thế?”
“Anh cảm thấy bản thân bị thiệt thòi”
“…”
Người kia quay đầu nhìn cô: “Rõ ràng tôi mới là bạn trai cô ấy!”
…
Ngày nọ lúc Đường Chỉ Nam lái xe trên đường về nhà lại nhìn thấy cô Dương đi bộ, trên mặt lại có hơi rầu rĩ.
Người này là vợ của một trong những thiếu gia của nhóm Cố Trạch Minh. Cô từng gặp qua, tuy không quá thường xuyên nhưng nói chung vẫn có sự kết nối.
“Chị Dương”
“Trời có chút nóng, chị lên xe đi”
Người kia không từ chối, điềm đạm ngồi vào ghế phụ: “Cảm ơn em”
“Sao chị lại đi một mình?”
“…”
Cô cầm điện thoại muốn xem tin nhắn của Châu Khả gửi đến nhưng lại bị Dương Tịch hiểu lầm. Cô ấy vội lắc đầu:
“Đừng gọi cho Thời Ôn”
Đường Chỉ Nam vội xua tay: “Không có không có, em chỉ là đang xem tin nhắn của bạn”
“Nhưng mà, chị có chuyện gì sao?”
Dương Tịch thở dài.
Qua lời kể của cô ấy, Đường Chỉ Nam biết được Thời Ôn và Dương Tịch kết hôn không tự nguyện, Thời Ôn vẫn còn một cô bạn gái cũ đã không liên lạc hơn hai năm từ khi họ lấy nhau.
Dạo gần đây thì cô gái ấy thường xuyên đến tìm Thời Ôn nhờ giúp đỡ. Đối với địa vị của Dương Tịch trong nhà thì một câu liền có thể đuổi cô ta ra ngoài, nhưng địa vị của cô trong lòng Thời Ôn…Cô thật sự không chắc.
“Haiz, chị Dương, người tên Thời Ôn này thật sự không đáng tin”
“Nhưng mà trước mắt chị muốn đi đâu?”
Dương Tịch lại lắc đầu: “Không biết nữa, làm phiền cứ để chị ở khách sạn gần đây được rồi”
“Không được, hay là về nhà em đi”
“Tuy hơi nhỏ nhưng nếu chị không chê thì vẫn được”
Người kia hơi e ngại lại nghe Đường Chỉ Nam cất giọng: “Yên tâm, em ở một mình, không có Cố Trạch Minh”
Dương Tịch gật đầu không nói gì thêm.
Trước khi tiếp xúc với Đường Chỉ Nam, Dương Tịch còn tưởng sẽ không thể nói chuyện quá ba câu nhưng rốt cuộc vẫn là cô lanh lợi, còn rất biết đối nhân xử thế.
May mắn cả hai cùng một kích cỡ nên Dương Tịch mặc vừa y quần áo của cô.
Nhưng người kia lại ngờ ngợ ra điều gì đó, nhỏ giọng quan sát cô: “Em và Cố thiếu giận nhau hửm?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]