“…Chị, chị làm sao vậy?”
Cô ngơ ngác xua tay.
Khuôn mặt Cố Du đã rầu rĩ.
Cô nhóc sợ nhất chính là nhìn thấy người ta đau lòng. Từ nhỏ Cố Du đã sống rất tình cảm, có lẽ vì thế nên nhìn cô nhóc thì ai cũng muốn che chở.
“Bụi bay vào mắt, chị dụi một lúc liền đỏ, không phải như em nghĩ đâu”
“…”
Cố Trạch Minh tay bỏ túi quần thảnh thơi đi xuống. Nhìn mấy người họ xôn xao, tuy có hơi thắc mắc như lại không dám hỏi thêm, Cố Du liếc anh! Cô nhóc này hôm nay lại liếc anh!
“Anh ấy bắt nạt chị sao?”
“…”
???
Cố Trạch Minh cau mày: “Em có thành kiến với anh hửm?”
Cố Du bĩu môi: “Rõ như vậy à?”
“…”
Đường Chỉ Nam biết Cố Du hiểu lầm, tuy đã giải thích nhưng cô nhóc vẫn nhìn cô như thể: ‘Đừng bao che cho anh ấy nữa’.
Cô mỉm cười: “Đừng cãi nhau, thật sự không có chuyện gì”
Cố Trạch Minh rũ mắt nhìn cô đang bênh vực anh, cảm thấy bản thân còn muốn mèo nheo với cô thêm một chút. Ai mà suy nghĩ được chuyện người cao quý như anh cũng có ngày này.
Đường Chỉ Nam từ lâu đã không được đi công viên giải trí. Cũng không nghĩ sẽ được cùng Cố Trạch Minh đi vào đây với quan hệ vợ chồng.
Cô chẳng biết nói sau cho đúng, nhưng việc đi công viên cùng người mình thích có lẽ là ước mơ lớn nhất của mọi cô gái.
Cố Du vui tươi đứng ở quầy vé nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406488/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.