Cố Du trở về đã hơn buổi chiều một chút, tuy đi chơi về mệt mỏi nhưng nghe Đường Chỉ Nam muốn trang trí tết cô nhóc lại rất nhanh liền khoẻ.
Thật ra nhà chỉ là nơi họ nghỉ ngơi, nhưng tết cũng là dịp quan trọng, trang trí một chút cho ấm áp cũng không phải quá phiền phức.
Cố Du giúp cô soạn mấy thứ đồ linh tinh vừa hay rơi vào mắt của Cố Trạch Minh: “Trang trí thật sự rất nhiều công đoạn, hai người bọn em không thể đâu”
“Sao lại không được? Anh không phụ thì đừng có làm nản lòng” Cố Du bĩu môi xem thường.
Thật hết cách.
Cố Trạch Minh định nhờ Ninh Giang tìm giúp một đội trang trí nhà đến nhưng lại bị Đường Chỉ Nam từ chối.
Quả không sai, Cố Du chỉ phụ cô hơi ba mươi phút đã buồn chán trở về phòng chơi với mèo nhỏ bỏ lại Đường Chỉ Nam vẫn lơ ngơ giữa nhà.
“Đầu này treo gì nhỉ?” Cô kéo tay áo cầm vòng trang trí đứng lên thang cao.
Đường Chỉ Nam chậm rãi ngồi trên thang, có chút sợ nhưng vẫn tiếp tục.
Treo được một vòng, cô xoay lưng muốn xuống chỉnh thang thì bắt gặp Cố Trạch Minh đã đứng đây từ bao giờ.
Anh giữ chân thang, có lẽ sợ cô sẽ ngã.
“Xuống đi” Giọng anh dịu hơn ngày thường.
Cố Trạch Minh đỡ eo cô, khiến Đường Chỉ Nam ngại ngùng muốn tránh.
“Em đã lớn còn bị con nít dắt mũi”
“…”
Cố Trạch Minh ám chỉ đến Cố Du.
Cô lắc đầu: “Không có, Cố Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3417557/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.