Mùa đông năm nay đến sớm hơn dự kiến, buổi sáng nọ, lúc cô thức dậy đã quấn chặt chăn không buông.
Cũng không biết Cố Trạch Minh tối qua làm sao lại dành chăn thua cô.
Anh có thể đã lạnh đến cống đấy chứ…
Đường Chỉ Nam tìm áo len trong mớ áo mùa trước. Anh đã mua cho cô quá nhiều quần áo, tủ quần áo của cô đã sớm không còn để vừa.
…
Lúc cô chật vật xuống lầu thì anh cũng từ tủ để giày đi vào, có lẽ là vừa đi chạy bộ về.
“Chào buổi sáng” Cô co ro chán nản.
Người kia không cất giọng, chỉ trực tiếp ngồi vào bàn.
“…”
Cố Trạch Minh hận không đem cô băm ra từng miếng nhỏ rồi cho cá trong hồ ăn. Đến cả chăn cô cũng không cho anh đắp, có cần phải tuyệt tình như vậy không?
“Hôm nay dì Hồng làm món súp đấy ạ?”
“Thơm thật!”
Cô gật gù.
Miệng thì nói nhưng gương mặt cô chẳng có chút gì tự nhiên.
Cảm giác hơi ngượng ép.
Còn anh thì chỉ chú tâm đến tài liệu và bát súp trên bàn. Cố Trạch Minh sau khi ăn xong thì nhanh chóng chuẩn bị đến công ty.
Vào mùa đông, thời gian cuối năm có rất nhiều thứ khiến anh phải bận lòng. Nào là tiền lương thưởng, tổng kết năm, hay là những dự định cho năm sau. Mọi thứ từng chút từng chút được Cố Trạch Minh sắp xếp đâu vào đó.
Đường Chỉ Nam hôm nay không đến chỗ làm việc, cô ở nhà giải quyết một số thứ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406475/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.