Cẩu Kỷ chạy đến bên chân cô mè nheo, cô mở hộp thức ăn cho mèo ra, đổ vàochén nhỏ, Cẩu Kỷ ăn ngấu ăn nghiến, cô khẽ vuốt bộ lông mềm mượt của nó, Cẩu Kỷ cực kỳ vui thích, khò khè khò khè biểu đạt sự vui thích của nó.
Cô mỉm cười. Niềm vui sướng của loài mèo rất đơn giản, có đôi khi thậtmong ước được làm mèo, nhảy ra từ cửa sổ, nhảy khỏi những thứ nhàm chánnày, đến một cuộc sống ung dung tự do tự tại.
Khi đã biến thànhmèo, dạo chơi trên phố, khát thì uống nước mưa, đói bụng thì. . . . . .lục lọi thùng rác? Chiếc mũi thanh tú của cô nhăn lại, không được, lụclọi rác rến thật là ghê tởm, ngộ nhỡ bị bệnh cũng rất phiền toái, xechạy trên đường cũng rất nguy hiểm, muốn làm mèo, có lẽ phải cần mộtngười chủ tốt chăm sóc, lúc bệnh thì có bác sĩ tốt chăm sóc chữa trị.
Cô lại nghĩ tới bác sĩ Quản. Nghe giọng điệu của anh, anh thì ngược lại có chút mong chờ vào hôn nhân.
Cô khẽ dẩu môi. Đàn ông đương nhiên chào đón hôn nhân, bởi vì có thể lấyvợ về làm việc nhà, gánh vác một phần chi tiêu trong gia đình, cớ sao mà không làm? Hơn nữa cũng giống như công việc, phụ nữ gánh vác việc nhàtương đối nhiều, cô viết bản thảo rất bận, phải đọc sách, tra cứu tàiliệu, đuổi theo bản thảo. Lúc đó trời đất mù mịt, tính khí không tốt,không có tâm trạng phục vụ chồng, cô quản mọi thứ không tốt như mấyngười dâu hiền vợ thảo, về việc này cô rất hiểu rõ mình.
Cô mở máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-cuoi-trach-nu/1218281/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.