Lục Chân Nghi tuy rằng đối đáp trôi chảy, nhưng lúc trở về vẫn tức đến đau gan.
Trong loại hoàn cảnh này, mà vẫn còn có con nhóc không biết trời cao đất rộng như vậy đến khiêu khích.
Cô…
Thật quá độc ác.
Không biết kiểu cha mẹ gì mới dạy dỗ ra con cái như vậy…
Tự nhủ “Không nên dùng sự ngu xuẩn của người khác để hành hạ bản thân” mười lần, mới miễn cưỡng nén giận.
Nhưng cô vẫn đi soi gương.
Người phụ nữ trong gương làn da vẫn trắng nõn căng mịn, mặt mũi xinh đẹp, cũng không mất vẻ rực rỡ.
Trong lòng an tâm hơn một chút.
Kỳ thật đại đa số phụ nữ bắt đầu từ 26 27 tuổi sẽ cảm thấy mình càng ngày càng gần tuổi 30, sẽ cảm thấy bùi ngùi, bi thương. Tuổi trẻ qua mau… Nỗi buồn rầu, bất an này sẽ kéo dài đến hết 30 rồi thôi.
Bởi vì dù sao cũng đã qua 30 rồi.
Mà Lục Chân Nghi 29 tuổi, đang nằm trong thời kỳ lo âu tới gần tuổi 30 này.
Cho dù cô không đặc biệt để ý, dù chuyện đã kết hôn giúp cô giảm bớt lo âu.
Cho dù từ khi cô 18 tuổi đã cho rằng thời kỳ từ 25 tuổi đến 35 tuổi có sức sống, có sức lực, có kinh nghiệm, có cơ sở kinh tế, có sự trầm tĩnh mới là giai đoạn tốt đẹp nhất của cuộc sống.
Nhưng cô vẫn không nhịn được nhớ lại quãng thời gian trung học và đại học, tất cả giống như chuyện ngày hôm qua vậy…
Nhưng chỉ một cái chớp mắt, không chỉ có cô thay đổi, ngay cả thế giới cũng thay đổi rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371157/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.