Nếu cô ta nói những lời này ở nơi khác có lẽ sẽ bị đánh chết.
Dù sao sức mạnh của người có năng lực đặc biệt hiện giờ vẫn có hạn.
Cứ cho là anh hơn được tên lửa đi, nhưng anh có thể hơn được đạn đạo, đạn hạt nhân không?
Nhưng ở nơi này lại không ai lên tiếng phê bình cô ta.
Điều ấy chứng tỏ những người có dị năng nghĩ như vậy cũng không phải số ít.
Có thể không cực đoan như cô ta nói, nhưng hiển nhiên cũng cảm thấy mình mới là người được ông trời ưu ái.
Giây phút ấy Lục Chân Nghi chỉ hận mình không có dị năng tấn công. Dùng dị năng cắt không gian như Tần Thẩm cắt đứt đầu cô ta thì hơi quá, nhưng chỉ cần giống dị năng đóng băng của Viên Lục Duy cũng được, cho cô ta đóng băng tỉnh táo đầu óc cũng không tồi.
Lục Chân Nghi xoay người nín cười, nhìn cô gái đáng ghét kia bằng ánh mắt như đang nhìn bệnh nhân tâm thần, thử phóng sức mạnh tinh thần của mình ra ngoài ngưng tụ lại thành một tia bắn thẳng vào lớp vỏ tinh thần của cô ta.
Có lẽ do tinh thần của cô ta đang dao động một cách mãnh liệt cho nên lớp bảo vệ cũng không ổn định.
Hoặc cũng có khả năng không phải người có dị năng nào cũng đều có lớp phòng ngự tinh thần chắc chắn như Tần Thẩm.
Tia tinh thần của cô thế mà lại đâm xuyên qua được lớp màng bảo vệ tinh thần của cô ta!
Cô cũng không dám tiếp xúc lâu. Tuy sức mạnh tinh thần của con người lớn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371158/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.