Trong nháy mắt Ngọc Tuyên có chút thất thần, giống như trở về rất nhiều năm trước, cô phát sốt đến 40 độ, nép vào trong lồng ngực của Lâm Hạo Dương. Lâm Hạo Dương cũng giống như vậy cầm một đống thuốc, phân tích thành phần, đưa thuốc cho cô, nhắc nhở cô uống nhanh.
Ngọc Tuyên là một người cực kỳ trì độn, cô trì độn với hết thảy mọi thứ, như lần phát sốt kia, cô không biết gì cho đến khi ngất đi vì cơn sốt, cho rằng chỉ là trời nóng khiến cô đau đầu.
Lâm Hạo Dương đã chăm sóc cô một tuần.
“Không đau không trướng cũng không muốn nôn.” Ngọc Tuyên nhìn hộp thuốc tây trong tay hắn, cái mũi có chút chua, cô dời mắt, không để cho chính mình nghĩ nhiều, “Cảm ơn, không có việc gì.”
Lâm Hạo Dương nhìn cô một chút, cất hòm thuốc lại, đưa nước cho cô.
“Dạ dày không tốt không nên ăn hải sản.” Lâm Hạo Dương lái xe đi ra ngoài, cười lạnh, “Tên tiểu tử kia không biết dạ dày cô không tốt hay sao? Mang cô tới chỗ này ăn cơm. ”
Ấm áp ngày xưa đều là ảo ảnh.
“Công ty an bài liên hoan.” Ngọc Tuyên cũng không biết tay trơn hay là nguyên nhân gì, vặn chai nước nửa ngày cũng không ra, nói, “Hắn là phụ tá của tôi.”
Lâm Hạo Dương dừng xe ở ven đường, lấy đi chai nước trong tay Ngọc Tuyên đồng thời vặn ra, nâng mắt lên nhìn chằm chằm cô, “Đây là đang giải thích với tôi sao?”
Mắt Lâm Hạo Dương rất trầm, rất có tính xâm lược.
Ngọc Tuyên nhận lấy chai nước, trong lòng tự nhủ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872508/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.