Lâm Hạo Dương vừa cao lại một thân âu phục, rất có cảm giác tồn tại. Hắn đứng ở chỗ này, không khí có vẻ thiếu đi không ít. Ngọc Tuyên lùi về phía sau, gần như muốn dán người lên vách ngăn trên thang máy.
Cô lại lấy tai nghe nhét vào tai.
Trong tai nghe bài hát vẫn tiếp tục, không biết tên bài hát, nhưng đó là ca khúc được đề cử trên máy nghe nhạc. Không dễ nghe, rất ồn ào.
Ngọc Tuyên nhìn chằm chằm con số trên thang máy, bốn mươi chín lầu dài đằng đẵng, phảng phất như cả một đời. Khi bài hát xa lạ kết thúc, trong tai nghe tự động vang lên âm thanh của Lâm Hạo Dương, Ngọc Tuyên giật mình, cô lập tức lấy di động muốn tắt đi, dư quang nhìn Lâm Hạo Dương qua tấm kính đối diện. Phía sau cô chính là tấm kính, đứng ở góc độ Lâm Hạo Dương có thể nhìn hình ảnh phản chiếu chuyển động của cô.
Ngọc Tuyên vẫn duy trì bình tĩnh trên mặt, trong tai nghe Lâm Hạo Dương đang hát chiếc áo len đen là hồi ức của hai người.
*chiếc áo len đen bài hát của ca sĩ Châu Kiệt Luân
Ngọc Tuyên bình tĩnh nhấn nút dừng của tai nghe.
Dưới mái tóc ngắn của cô, tai nghe Bluetooth nhấp nháy hai lần.
Lâm Hạo Dương giương mắt nhìn qua, Ngọc Tuyên cực kỳ thích mang tai nghe, nhiều năm như vậy không có chút thay đổi nào. Cô ở hoàn cảnh xa lạ —— ngay sau đó trong thang máy vang lên âm thanh Lâm Hạo Dương hát chiếc áo len đen.
Ngọc Tuyên luống cuống chân tay tắt đi âm nhạc bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-the-than/872507/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.