Giai Thiệu Điền hôn lên vành tai, gặm nhấm đôi môi hồng hào của cậu, hắn tách mở môi đưa lưỡi vào cuồng nhiệt khai phá bên trong. Tay không chịu yên phần mà luồng vào bên trong lớp áo, tìm kiếm nụ hoa mùa xuân.
Cậu cực lực phản kháng, không ngừng dùng sức đẩy ra nhưng Giai Thiệu Điền chẳng xê địch, ngực lại càng ép sát hơn.
“T… Thở, không, không thở được.” Cậu xoay đầu sang hướng khác hít lấy hít để.
Cậu lật người muốn trốn thoát, Giai Thiệu Điền nào để cậu như ý nguyện, lập tức nắm lấy cổ chân kéo người quay trở lại. Hắn giúp cậu cởi cái quần dài vướng víu, quần lót phơi bày trước mắt, nơi đó bị hắn cạ đến rỉ nước.
Lưu Hiên xấu hổ gương mặt đỏ bừng bừng, vụng về lấy tay che chắn: “Đừng nhìn.”
“Kể từ lúc cậu trốn khỏi tôi, chúng ta không thể quay về mối quan hệ như trước đây.” Hắn nói với điệu bộ trầm tĩnh.
Cậu nhỏ bên dưới lớp quần Giai Thiệu Điền đã nhô cao, hắn đưa hai ngón tay vào miệng cậu tùy ý chơi đùa, miệng nhỏ không khép lại được nước bọt rơi vãi ra ngoài, cảnh tượng vô cùng xấu hổ.
Lớp phòng bị cuối cùng được Giai Thiệu Điền lọt bỏ, vật phía dưới hồng hào mang theo chút dư vị mùa xuân, hắn chỉ mới vuốt ve Lưu Hiên đã vùng vẫy, chân không ngừng động loạn.
Hắn chạm vào lỗi nhỏ phía dưới, gấp gáp cho một ngón tay vào trước thăm dò, Lưu Hiên vặn người để lộ đường nét quyến rũ khiến Giai Thiệu Điền khó mà kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3424366/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.