“Còn hỏi?” Trình Trục Tư đi đến ngồi xuống giường “Cậu bị Giai Thiệu Điền cảm hóa rồi sao? Người ta có thật sự xem cậu là em trai không?”
Cậu ta lại tiếp tục nói: “Chúng ta rõ ràng bàn với nhau bỏ trốn, số tiền đó Giai Thiệu Điền đã đưa cho cậu rồi đúng chứ?”
Lưu Hiên lặn thật sâu dưới dòng sông hồi ức, một thứ mờ nhạt trôi qua, chuyện Trình Trục Tư đang nói cậu xác nhận là có.
Sao cứ phải lúc này mới nhớ lại chứ?
Cậu xoa đầu rồi thở ra một hơi nặng nề: “Tiền còn chưa lấy được.”
“Thích làm tên mù đến như vậy sao?” Trình Trục Tư nghiêm túc nói “Nghèo một chút cũng không chết đâu.”
Lưu Hiên mặc dù tự nguyện dâng hiến giác của mình nhưng cuối cùng lại không mở miệng ra nói vài lời, cậu có chút gì đó không muốn trải nghiệm cuộc sống tăm tối, cậu quá mâu thuẫn, hơn nữa cậu đã phụ lòng Lâm Gia Nghi.
Trình Trực Tư và Dạ Vu Ngôn không thể biến mất quá lâu, suy cho cùng Giai Thiệu Điền sẽ tìm đến bọn họ để hỏi chuyện. Bỏ lại Lưu Hiên cả hai trở về thành phố như chưa từng có chuyện gì.
Ngày hôm sau Lâm Gia Nghi được tiến hành ghép giác mạc, nó diễn ra vô cùng thành công, sau khi được đẩy ra phòng hồi sức người đầu tiên bà ấy hỏi là Lưu Hiên, Giai Thiệu Điền chỉ biết cười nhạt lấy lý do cậu bị ốm không đến được.
Hắn trải qua một đêm không ngủ để chờ đợi tin tức từ lực lượng cảnh sát, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3424365/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.