Cho nên bây giờta mới có thể ngồi trong xe ngựa, nhẹ nhàng vén một góc màn kiệu lên, hân hoannhìn chàng oai phong lẫm liệt cưỡi trên thân ngựa cao lớn chạy theo bên cạnh.Sáng nay, ở ngoài cửa cung, nhìn thấy chàng từ xa, ta đã cảm thấy đây chính làchuyện hạnh phúc nhất trên đời này! Trời cao đối đãi với ta cũng không tệ,trong một khoảng thời gian không ngắn, chàng phải luôn ở bên cạnh ta một bướcchẳng rời, cùng tiến cùng lui. Bởi vì ta chính là quý phi cung vàng điện ngọc!
Thời tiết cực kỳđẹp. Ánh mặt trời đặc biệt ấm áp, cũng giống như tâm trạng của ta.
Suốt dọc đườngđi, chàng cùng ta nói chuyện cũng không nhiều lắm, nhưng từng câu từng chữ, tađều ghi tạc trong lòng.
Sau ngày đầutiên, chàng nói với ta: “Nương nương, hôm nay chúng ta nghỉ ở dịch trạm!”
Sáng sớm ngàythứ hai, chàng đến gặp ta và nói: “Không biết nương nương có thể khởi giáchưa?”
Giữa trưa ngàythứ hai, chàng lại nói: “Nương nương, xin mời xuống kiệu dùng bữa trưa!”
Buổi chiều hômđó, ta mở miệng hỏi: “Dư Thống lĩnh, đây là đâu vậy?”
Chàng đáp thậtnhẹ nhàng: “Vừa đến phạm vi phủ Thừa Đức, tiếp theo chúng ta sẽ xuất phát điTrịnh Châu ạ!”
Từng câu từngchữ ta đều ghi nhớ rõ ràng. Ta rất hiểu chuyến đi lần này chính là hồi ức trânquý nhất trong đời ta. Nhưng mà dù sao đi nữa, ta cũng chỉ là một người bìnhthường, có được một ít liền khát vọng sở hữu càng nhiều!
Phong cảnh ngoàirèm thật là đẹp. Đưa mắt nhìn, thảm hoa cải dầu tung bay đón gió,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han/3210378/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.