“Tôi cứ nghĩ tôi không biết uống say, trầm luân vào phòng ngự bất lực này……..”
Lúc Tống Nhất đẩy cửa đi vào nhà vệ sinh, Trình Bác Diễn đứng trước bồn rửa tay chuyên tâm dùng dịch khử trùng xoa tay, không thấy Hạng Tây đâu.
“Gọi tôi đến để xem cậu rửa tay à?” Tống Nhất nhìn xung quanh nhà vệ sinh, nhìn thấy một gian bên đóng cửa.
“Cái siêu thị của cậu?” Trình Bác Diễn nhìn y, “Còn thiếu nhân thủ không?”
“Thiếu chứ,” Tống Nhất lập tức nói, “Thiếu.”
“Chức vụ gì? Có yêu cầu gì không?” Trình Bác Diễn hỏi, cũng nhìn gian bên đóng cửa một cái.
“Chỉ cần không phải là thu ngân, biết nói chuyện là được.” Tống Nhất nói, hiểu ý Trình Bác Diễn.
“Tôi không thu nổi ngân.” Trong gian bên kia truyền đến tiếng Hạng Tây.
“Cậu đi nặng trước đi,” Tống Nhất cười nói, “Thu ngân cũng không có gì khó, chỉ chút đồ đó, học thật chắc, vài ngày thì cũng biết thôi.”
“Không phải đang đi nặng.” Hạng Tây nói.
“Vậy trừ thu ngân ra, cậu sắp xếp vị trí gì?” Trình Bác Diễn vừa xoa tay vừa thương lượng với y, “Đừng bảo cậu ấy viết chữ là được.”
“Được,” Tống Nhất nói, lại ghé bên tai Trình Bác Diễn hỏi nhỏ, “Thằng nhóc này, có phải đứa ở Phong Ba Trang không?”
Trình Bác Diễn nhìn y một cái, không nói gì, gật đầu.
Tống Nhất dựa vào bồn rửa tay cười lên, Trình Bác Diễn nhìn y: “Không thấy bẩn à?”
“Không thấy,” Tống Nhất cười nói, lại đến gian bên gõ cửa, “Bác Diễn có số điện thoại của tôi, lúc nào cậu đến thì gọi cho tôi là được, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163347/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.