Vì sao? Chắc là vì kìm nén lâu quá rồi nhỉ?
Trạng thái của Hạng Tây nhìn không tệ, trước đó Trình Bác Diễn đợi ở bên đường, đôi lúc thấy thân ảnh cậu đi ngang qua cửa kính, đi đường như mang theo cơn lốc nhỏ.
“Làm việc ở đây cảm thấy thế nào?” Lúc Trình Bác Diễn lái xe về phía trước hỏi một câu.
“Tuyệt!” Hạng Tây búng ngón tay, “À anh có nhìn thấy em không? Em có đồng phục đó!”
“Thấy rồi,” Trình Bác Diễn cười nói, “Cũng đẹp đó.”
“Thực ra cái đó không gọi là đồng phục nhỉ, phải gọi là quần áo lao động,”Hạng Tây cười ha ha hai tiếng, “Cảm thấy rất vui, vô cùng có cảm giác chính quy, em nói anh nghe, em không nghĩ cả đời mình còn được đi làm ở nơi chính quy như vậy đâu.”
“Vậy phải làm cho tốt,” Trình Bác Diễn nói, cân nhắc qua vài ngày nữa phải mời Tống Nhất với Lâm Hách ăn bữa cơm mới được, “Có mệt không?”
“Cũng được, không mệt lắm, chủ yếu là hoàn cảnh tốt, sạch sẽ ngăn nắp, còn đông ấm hè mát,” Hạng Tây dựa vào lưng ghế mặt đầy thỏa mãn, “Đồng nghiệp cũng rất tốt, có gì em không hiểu hỏi bọn họ đều chỉ em…… Đồng nghiệp, đồng nghiệp, đồng nghiệp…….”
“Sao thế?” Trình Bác Diễn quay đầu nhìn cậu một cái.
“Đồng nghiệp!” Hạng Tây cười rộ lên, “Lần đầu tiên có đồng nghiệp đó, mới mẻ.”
“Vậy à,” Trình Bác Diễn cười, “Cũng phải, dựa vào tình huống của cậu, trước kia chỉ có đồng lõa.”
“Ừm,” Hạng Tây đáp một tiếng lại vui vẻ, “Tổn thương quá đi.”
Đang là giờ tan tầm, trên đường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163348/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.