“Anh bị thần kinh à!” Hạng Tây hét một tiếng, “Đậu má dọa em sắp tiểu ra quần rồi!”
Sau khi nghe thấy giọng nói trong trẻo của Hạng Tây lần trước ở nhà Đàm gì đó Biến Thái một lần, Trình Bác Diễn lại được lĩnh giáo giọng nói hay thế này của cậu một lần nữa.
Hơn nữa lần này vì ở trong xe nhỏ hẹp, Hạng Tây kêu cái giọng trong vắt này lên, Trình Bác Diễn thiếu chút nữa là lái xe lên vỉa hè.
“Làm gì vậy!” Anh lái vào sát vỉa hè dừng xe lại, nhìn Hạng Tây.
“Trình Bác Diễn anh cũng quá thế đó rồi, sinh nhật anh thì anh nói sớm đi,” Hạng Tây trừng anh, “Vốn đi ăn với bạn anh em đã sợ mất mặt rồi, cái người này thật là, lại là sinh nhật! Anh mà nói sớm thì em đã không mua bộ này rồi, để tiền lại mua quà!”
“Ai cần cậu mua quà chứ, sợ cậu mua quà nên tôi mới không nói đó,” Trình Bác Diễn nghĩ nghĩ lại đánh giá cậu, cười nói, “Cả bộ này mới mua đấy à?”
“Đúng đó, sau này có đi ăn thì đều là bộ này,” Hạng Tây vẫn còn trừng anh, “Lễ phục hiểu không!”
“Phối đẹp lắm, trước đây thấy cái đầu Mohican của cậu cũng không nhìn ra được mắt cậu tốt vậy.” Trình Bác Diễn giơ ngón cái với cậu.
“Cũng được nhỉ, nếu em không phải bị hủy ở Triệu Gia Diêu mười năm, có khi bây giờ cũng học thiết kế gì đó…….” Hạng Tây nói một nửa thì dừng lại, “Tán dóc cái gì! Đợi em một chút!”
“Không cần mua quà.” Lúc cậu đưa tay ra mở cửa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163346/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.