Cảnh sát? Hạng Tây dựa vào bên tường, bỏ mẹ trứng mày đi!
Hạng Tây từng nói mình không có bạn, theo Trình Bác Diễn thấy thì lời này không cần phải nghi ngờ độ chân thật, quen Hạng Tây lâu như thế, chỉ có lúc cậu ăn vạ mới thấy bạn cậu, hoặc nói nặng lời hơn là đồng bọn, sau đó đều là cô đơn một mình.
Mặc dù mấy người gọi là bạn đó trong quá khứ, không có thì không có rồi, nhưng Trình Bác Diễn vẫn thấy cậu sẽ cô đơn.
Bạn bè của mình, chắc là Hạng Tây cũng không có hứng thú, chỉ cảm thấy gần đây tâm trạng Hạng Tây không tốt lắm, anh muốn lúc tụ tập thì để cậu ăn ăn cơm uống uống rượu chung có thể tốt hơn một chút.
Cho dù trên thế giới này có quá nhiều bất lực không thể giúp đỡ, nếu anh có thể đưa tay ra thì sẽ đưa tay ra, đối với thân phận lưu manh trong quá khứ, Hạng Tây không muốn nhận, cứ khát cầu thay đổi, cảm nhận được mấy cái đó, anh mới kéo một cái.
Đương nhiên là……..có nguyên nhân gì khác không, anh vẫn chưa định nghĩ sâu hơn.
Nhưng anh chỉ nói là cuộc tụ tập, không nói cho Hạng Tây biết là tụ tập sinh nhật anh, anh sợ Hạng Tây phát sầu vì nghĩ quà sinh nhật.
“Hả?” Hạng Tây sửng sốt, im lặng một lúc mới nói, “Anh ăn uống với bạn anh, em đi………không thích hợp đâu? Người ta cũng không quen em, hơn nữa khoảng cách cũng…..quá lớn rồi, nói chuyện cũng không biết nói gì.”
“Khoảng cách gì?” Trình Bác Diễn hỏi.
“Khoảng cách đó, là khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163345/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.