Tối đó sau khi bần thần hết cả đêm, sáng sớm Kha dậy sớm hơn mọi ngày, nàng chải lại tóc tai của mình, xem vết thương trên trán thế nào rồi tắm rửa thay đồ đi công chuyện, lúc nàng đi, em ấy vẫn còn ngủ trên giường. Kha không gọi nhân viên của mình chở đi mà tự bắt taxi đi, lúc lên xe, Kha nhắm mắt dưỡng thần suốt một đoạn đường dài, tài xế thấy vậy cũng không bắt chuyện với nàng nữa. 
Tài xế taxi chở Kha đến một căn hộ bề thế ở quận mười, mặc dù nhà nấp trong hẻm nhưng xe hơi vẫn ra vào rất thoải mái, cổng sơn son thiếp vàng, có thể nhìn qua khe hở của cửa chính là một mảnh màu xanh mướt mắt, cây cối trong nhà có vẻ um tùm tươm tất. 
Kha đứng trước cửa chưa tới một phút đã có dì giúp việc trong nhà chạy ra, hồ hởi bảo: "Trời ơi bé Kha về, sao bé không nói để dì biết đường dì nấu đồ cho về ăn." 
"Dạ con không đói dì Lài ơi." 
Kha mỉm cười cùng dì Lài đi vào bên trong nhà, nàng biết dì ấy nhất định sẽ thấy được vết thương trên trán mình, nhưng nàng biết dì ấy sẽ ngại mà không hỏi, chung quy dì ấy cũng sợ hỏi đến những chuyện nhạy cảm, những chuyện mà nàng không thể nào nói được. 
Lúc Kha vào bên trong phòng khách, mẹ nàng đang lột miếng quýt dang dở, thấy nàng về bà còn cười, nhưng khi nhìn lên trán nàng, trái quýt trong tay bà hơi run run, bà lật đật hỏi, "Trời đất! Cái trán con đụng vào đâu vậy Kha?" 
Kha liếc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102935/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.