Không có gì có sức lan tỏa mạnh hơn truyền thông, nên chẳng lạ gì nếu chỉ trong vòng một buổi sáng mà mọi chuyện bị đẩy lên đến cực điểm như thế. Lúc Trường thức dậy đã thấy điện thoại mình hết pin, vừa ra khỏi phòng thì thấy con gái mình mắt mũi tèm lem đang đứng đợi, thấy hắn ra, con bé chạy lại trước mặt hắn nói: "Ba ơi, ba xem tin tức chưa? Giờ phải làm sao hả ba?" 
Hắn đỡ lấy điện thoại của con gái, bấm vào xem thì thấy một loạt tin tức về hắn và Kha đang trôi nổi trên mạng. Hắn ấn vào một clip cắt từ một trang mạng lớn để xem thì thấy vợ hắn đầu đầy máu me ngồi trên taxi, lúc tài xế hỏi gì đó, vợ hắn còn không kiềm được mà bật khóc. Một số trang khác thì đưa camera nhà dân lên, hầu như là của nhà hàng xóm tung ra, trong clip là cảnh vợ hắn chạy từ trong nhà ra, cả người luộm thuộm do vừa mới tranh cãi xong. 
Hắn lật đật gọi cho vợ mình nhưng đường dây bị nghẽn, hắn biết những khi như thế này chẳng thể nào gọi được cho vợ. Hắn gọi cho San để hỏi xem vợ hắn có ở đó không thì San bảo tối qua vợ hắn có đến nhà San, nhưng mà đến một lúc rồi lại về nhà ba mẹ đẻ. 
Đến giờ hắn mới biết điện thoại hắn hết pin là do cánh nhà báo gọi điện quá nhiều, điện thoại rung cả một buổi sáng cho nên mới hết pin. Hắn vừa sạc xong điện thoại đã có người gọi đến tiếp, gọi liên tục chẳng ngừng nghỉ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102936/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.