Lục Hoài Thâm rũ mắt nhìn cô ấy, cảm xúc chẳng hề dao động, giọng điệu có vẻ hơi mất tự nhiên: "Em bảo được là được."
Vương Chiêu ở bên cạnh lặng lẽ đỡ trán, ôi, trời, ơi!
Mà đằng kia, Lục Gia Lạc giục Lục Giam đặt thêm hai vé xem phim nữa, cũng mua luôn cho cả Vương Chiêu. Hôm nay không phải ngày trong tuần, bây giờ vẫn có thể mua được chỗ ngồi liền nhau.
Lúc đến rạp chiếu phim xếp hàng, mấy đứa trẻ cùng đi mua bắp rang và Coca, một mình Vương Chiêu đứng cùng chỗ với hai người cứ cảm thấy mất tự nhiên, liền đi theo ba đứa trẻ đi mua đồ ăn.
Giang Nhược và Lục Hoài Thâm ngồi đợi ở phòng chờ, có thể thấy, anh ấy không thích mấy chỗ đông người, nhìn xung quanh người đến người đi, nhíu lông mày không nói một lời.
Giang Nhược ngồi bên cạnh, ghé lại gần, gác tay lên tay vịn ghế của anh ấy rồi chống cằm, "Nếu không tình nguyện thế thì sao còn phải tự rước bực vào người?"
Thật ra từ giọng điệu anh ấy lúc gọi điện thoại đến, Giang Nhược đã biết trong lòng anh ấy không vui.
Lục Hoài Thâm cũng chẳng phải người tình nguyện để mình tạm chịu tủi thân, lẩu và phim không phải những thứ anh ấy thích.
Cách nhận lỗi của người đàn ông này luôn mới lạ vậy đấy.
Sắc mặt Lục Hoài Thâm không hề thay đổi nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của cô ấy, lòng chợt buồn bã, giơ tay đẩy đầu cô ấy ra.
Còn chẳng thèm để ý cô ấy nữa.
Ngày trong tuần, người đến xem phim cơ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360980/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.