Giang Nhược muốn ngăn anh, mà bị chắn ngoài cửa.
Người này rắp tâm làm loạn. Giang Nhược nghĩ.
Người bên trong đang cởi quần áo, Giang Nhược vội nhảy xuống giường, chân trần cuống cuồng đi đến cửa phòng tắm, cô gõ cửa phành phạch: "Lục Hoài Thâm, ở đây không có quần áo của anh."
Anh không lên tiếng trả lời, Giang Nhược liều mình, đang định mở cửa, nhưng bên trong tiếng nước đã tí tách vang lên.
Giang Nhược đứng ở cửa tiến thoái lưỡng nan, trong lòng bực bội, nhấc chân đạp một cái lên cửa.
Lục Hoài Thâm tắm xong, ra khỏi phòng tắm vòi sen, nhìn một vòng bốn phía xung quanh, kéo mở cửa tủ trữ đồ phòng tắm, bên trong để hai chiếc khắn tắm dự phòng gấp chỉnh tề, anh lấy một cái ra quấn quanh hông.
Lật thử trong tủ trữ đồ, còn để một số đồ dùng hàng ngày dự phòng như bàn chải đánh răng, kem đánh răng, sữa tắm, nước rửa tay...
Nhiều đồ dự trữ thế này, truyền đạt một ám thị cho anh rằng Giang Nhược dự định ở chỗ này lâu dài.
Lục Hoài Thâm chống vào cửa tủ nhìn thêm vài lần, sau đó lấy ra một chiếc bàn chải đánh răng, khép cửa lại.
Ra khỏi phòng tắm, phòng ngủ không có một ai, cửa phòng mở toang.
Bấy giờ Lục Hoài Thâm mới rảnh rỗi quan sát kĩ càng căn phòng, trên cái tủ ngăn kéo đen kê sát tường bên ngoài gian để quần áo được đặt một bình hoa đã cắm hoa tươi cùng máy khuếch tán tinh dầu, thứ này trước kia Giang Nhược cũng đã mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987807/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.